Văn học - Nghệ thuật Phật giáo
Cha là ngọn núi Thái Sơn
- Nhật Tiến
- | Thứ Ba, 20:27 08-09-2020
- | Lượt xem: 7036
CHA kính trọng trong lòng con trẻ LÀ vầng trăng toả nhẹ trên đời NGỌN đăng vững chãi biển khơi NÚI thơm ngào ngạt tuyệt vời làm sao THÁI dương sáng vương trào sức sống SƠN làn mây rợp bóng lối đi
Mùa Vu lan nhớ Mẹ
- Đan Quyền
- | Thứ Hai, 19:44 31-08-2020
- | Lượt xem: 6646
Hễ thu sang nỗi nhung nhớ tuôn trào Kể sao hết những công lao vất vả Cò lặn lội mò bắt cua tôm cá Thương phụ thân chạy sấp ngã sớm chiều
Tình Mẹ
- Nguyễn Hiền Lương
- | Thứ Hai, 19:30 31-08-2020
- | Lượt xem: 12683
Tình yêu nào cũng rộng lớn bao la Trên tất cả đó vẫn là tình mẹ Dành trìu mến thương yêu từ tấm bé Đã lớn khôn vẫn lặng lẽ lo hoài
Vu -lan báo hiếu
- Nguyễn Hiền Lương
- | Thứ Hai, 19:21 31-08-2020
- | Lượt xem: 5485
Bên thềm ngày lễ Vu lan Tri ân cha mẹ muôn vàn kính yêu Vì con lam lũ sớm chiều Thức khuya dậy sớm liêu xiêu dáng gầy
Gương hiếu của Phật và các bậc xuất gia
- Như Liên
- | Chủ Nhật, 23:19 30-08-2020
- | Lượt xem: 10670
“Tâm hiếu là tâm Phật. Hạnh hiếu là hạnh Phật” Với những người con Phật, ơn cha mẹ là một trong tứ trọng ân. Do vậy, đạo Phật, không chỉ là đạo giải thoát, mà còn là đạo hiếu. Rất dễ nhận ra lời Phật dạy về đạo hiếu trong các bài kinh Ngài đã giảng.
Công ơn Cha Mẹ
- Duyên Hồng
- | Thứ Năm, 20:39 27-08-2020
- | Lượt xem: 6754
Ai thấu hiểu nỗi lòng Cha Mẹ Nỗi nhọc nhằn chẳng hé một câu Tuổi xuân đến bạc mái đầu Giang vai gánh trải bể dâu cuộc đời
Bông hồng cài ngực
- Hong Lee
- | Thứ Năm, 20:26 27-08-2020
- | Lượt xem: 6278
Ân nào sánh tựa với vầng dương Nghĩa cả thiêng liêng sáng rỏ tường
Ơn Cha Mẹ
- Duyên Hồng
- | Thứ Năm, 20:16 27-08-2020
- | Lượt xem: 5992
Tay nắm vững con thuyền chèo lái Cả cuộc đời bươn chải héo hon Dù cho nước chảy đá mòn Vai gồng gánh nặng vì con chẳng ngừng
Vu lan nhớ Mẹ
- Nguyễn Thanh Long
- | Thứ Năm, 19:50 27-08-2020
- | Lượt xem: 5736
Hoàng hôn trải vạt nắng buồn Vu lan nhớ mẹ lòng tuôn lệ sầu Cho lòng mải nghĩ tận đâu Ngỡ rằng tiếng hát trong đầu năm xưa
Bầu trời của Tĩnh An
- Ngọc Nhi
- | Thứ Ba, 23:21 25-08-2020
- | Lượt xem: 2436
Đang say giấc, bỗng từ đâu vọng tới: “Dậy con ơi, tới giờ rồi”. Nó mơ màng mở mắt ra, lúi húi đi tắt cái đồng hồ báo thức đang reo inh ỏi nãy giờ, đồng hồ cũng hết tác dụng với cái tuổi ăn tuổi ngủ của chủ nhân nó. Bởi ngày nào cũng vậy, đợi reo một hồi dài động đến cả Sư phụ đang nghỉ ở trước phải vào kêu nó mới lồm cồm bò dậy, mang gương mặt còn ngái ngủ mắt nhắm mắt mở đi rửa mặt súc miệng.
Chuyên mục phụ
-
Thi hóa
- Số bài viết:
- 66
-
Thơ
- Số bài viết:
- 497
-
Tùy bút
- Số bài viết:
- 49
-
Xuân Di Lặc
- Số bài viết:
- 200
-
Vu Lan
- Số bài viết:
- 340
-
Truyện
- Số bài viết:
- 31
-
Kệ khuyến tu
- Số bài viết:
- 15
-
Nghiên cứu văn học
- Số bài viết:
- 23
-
Nói lời tri ân
- Số bài viết:
- 33